...
Mấy ngày sau, lúc này đang giờ chuyển tiết, Nghĩa ra căn tin mua một chai nước aquarius, đang định mở uống thì một bạn nam chạy tới ngăn lại
“cậu có thể đổi chai nước với tôi được không…?” – cậu thanh niên đề nghị với Nghĩa
“sao vậy…?” – Nghĩa bối rối trước lời đề nghị kì lạ của người bạn kia
“à chuyện tôi đi mua nước cho bạn gái mà mắt nhắm mắt mở sao mua lộn, đáng lẽ là a qua ri ất mà mua thành rì vai… nên muốn nhờ cậu đổi giùm…” – cậu thanh niên vừa nói vừa gãi đầu cười cười lại có vẻ ngượn ngượn
“sao không mua chai khác trong đó thiếu gì…?” – Nghĩa hỏi ngược lại kiểu này chắc là không muốn mất thêm tiền mua chai khác nên mới đi đổi, nó thấy mệt mỏi với mấy thanh niên này cua gái mà còn tính toán, nói xong nó định bỏ đi
“cũng định vậy mà đưa tay vào túi mới phát hiện để quên cái ví trên lớp giờ chạy lên bốn tầng lầu thì thôi khỏi ăn uống gì luôn… đi nha… giúp đỡ anh em đi nha…” – cậu thanh niên tiếp tục nài nĩ, cậu tỏ ra rất thành khẩn có lẽ vì sợ Nghĩa không chịu đổi chai nước
“quen biết gì mà anh em cha nội…” – Nghĩa có vẻ khó chịu với độ chây lỳ của cậu ta nhưng thấy cậu ta có vẻ khó xử cũng tội, cậu ta nói đúng giờ chạy lên mấy tầng lầu rồi chạy xuống cũng hết mẹ giờ nghỉ thêm vào có thể sẽ bị bạn gái dỗi, cũng có khi quên ví thật.
“haizz.. được rồi được rồi… đổi thì đổi…” – Nghĩa đồng ý, nó cũng không làm khó người đang “hoạn nạn”
“à mà còn một chuyện nữa là tôi lỡ mở nắp chai rồi… vì vậy mà cũng không có đổi được ở quầy cậu thông cảm ha” – cậu kia nói thêm, nghe đến đây Nghĩa muốn nạt vào mặt cậu ta
“nhưng chưa làm gì hết… hồi nảy theo quán tính mới cầm lấy nên mở chai nước ra…rồi phát hiện mua lộn… rồi thấy cậu nên mới nhờ đổi dùm… chưa uống ngụm nào… chắc luôn… thiệt…” – cậu trai ra sức thuyết phục Nghĩa còn đưa chai nước cho nó coi, nó nhìn thì thấy là nắp bị mở rồi vặn lại thiệt, nhưng chưa đi, giật lấy chai nước vặn nắp mở ra thì thấy hơi ra nổi lên, biết là không bị lừa, nó thở dài một tiếng rồi đưa chai aquarius cho cậu thanh niên kia còn mình thì cầm chai nước đi về phía tòa nhà trung tâm…
Khi nó đi khuất thì cậu trai kia liền chạy tới vào căn tin gặp một người, đó là Trí, hắn đang ngồi với nụ cười đắt ý, hắn đã thành công lừa được Nghĩa. Sau lần mất dấu đó hắn đã tìm nhiều cách để gặp được Nghĩa, vì dù gì Nghĩa cũng là sv trường này nên chắc chắn sẽ phải xuất hiện ở trong trường, mong manh nhưng nếu tìm là sẽ thấy, và cuối cùng thì hắn đã tìm thấy.
“sao thầy, thầy nói em tìm cách đổi chai nước với bạn rồi giờ sao thầy… em thấy có gì lạ đâu” – cậu thanh niên kia hỏi Trí.
“ô kê cảm ơn em đã chịu giúp thầy làm một bài test… nó chắc sẽ có liên quan đến nhwungx gì mình học… buổi sau thầy sẽ lấy đúng tình huống này để phân tích hành vi cũng như nhận thức của cậu ấy cho cả lớp… được không…?” – Trí cố đưa đẩy cú lừa này tành một tình huống để qua mặt cậu sinh viên,
“dạ… vậy em về trước nha thầy” – cậu sinh viên gật gù tưởng thật, chào Trí và đi về
“uhm” – Trí gật đầu ra vẻ bình thản, rồi khi cậu sinh viên đi thì hắn vội chạy theo Nghĩa, cứ tưởng là để mất dấu Nghĩa thì tốn công tốn sức, may thay vừa kịp nhìn thấy Nghĩa đi từ chỗ chờ thang máy đi đến cầu thang bộ chắc là chờ lâu, Trí không vội vì nếu Nghĩa đã uống nước thì phải tầm 5-10 phút mới phát huy tác dụng lúc đó cậu sẽ ngủ và hắn có đủ thời gian để hành sự, rồi hắn lén lút theo sau, đi đến tầng 6 thì Nghĩa ngáp ngáp, chăc do vận động nên mới nhanh ngấm, Trí cười trong bụng lần này hắn có thể trả thù được rồi, và còn hơn thế nữa hắn sẽ bắt Nghĩa thành một con chó thèm đụ…
Nghĩa vừa ngáp vừa đi về phía nhà vệ sinh, hình như cậu muốn rữa mặt cho tỉnh, Trí đi theo và đứng chờ trước cửa nhà vệ sinh. “Bịch” một tiếng, Trí lén nhìn thì thấy Nghĩa nằm gục trên sàn, hắn bước vào ngấm nhìn thành phẩm của mình nở nụ cười dâm tà…
“cuộc vui giờ sẽ bắt đầu… thằng chó…” – câu nói lạnh lùng với nụ cười khinh khỉnh, Trí như đang thõa mãn cảm giác mà hắn chờ đợi bấy lâu, từng bước, từng bước hắn bước tới chỗ Nghĩa nằm, con mồi không có khả năng phản kháng và hắn sẽ sâu xé nó một cách tàn nhẫn nhất…
Trí cứ thế đứng đó thong thả ung dung trước mặt hắn là một “con lừa” ngủ say không có khả năng phản khán, việc đầu tiên hắn muốn là có vài tấm ảnh của thân của Nghĩa, thế là hắn lại gần cúi xuống định cởi áo Nghĩa ra, bất ngờ nó mở mắt dật làm hắn giật mình, hắn chưa kịp phán ứng gì thì Nghĩa đưa chân đá thật mạnh vào hạ bộ của gã làm cho gã thốn đến tận rốn, chỉ biết đưa tay ôm lấy hạ bộ, mặt mày nhăn nhó đau đớn, Nghĩa lập tức bật dậy thêm một đấm ngay bụng, Trí tái mặt vì quá đau đớn, tiếp đó Nghĩa móc trong túi ra cái khăn tẩm thuốc mê lao tới kẹp cổ, bịt lấy miệng Trí, rồi nói thầm vào tai Trí – “phải cuộc vui giờ mới bắt đầu cưng ạ…” – vì bị hai cú trời giáng nên hắn không thể chống cự, dù cố vùng vẫy nhưng chưa tới một phút thì hắn ngất đi.
Nghĩa thả Trí xuống sàn, nó trừng mắt nở nụ cười khoái trí pha chút nham hiểm, nó là người chiến thắng. Trí tưởng mình là người tạo ra bất ngờ, mà đúng là bất ngờ thiệt, hắn một lần nữa tự nộp mình cho Nghĩa…
“may quá nhỉ” – tiếng nói từ đằng sau vọng tới, theo sau tiếng nói đó là Đức, chàng trai đứng đằng sau cuộc phản công bất ngờ của Nghĩa
“cảm ơn nha… không nhờ ông thì giờ người nằm đây đã là tôi rồi…” – Nghĩa nói
Thì ra Đức đã nhắn tin báo cho Nghĩa về Trí và bảo nó cẩn thận, lúc nãy cũng chỉnh cậu đã nhắn báo cho Nghĩa về chuyện chai nước bị bỏ thuốc, nên đã giúp Nghĩa lật lại toàn bộ thế cờ. lời cảm ơn này Đức thừa tư cách được nhận, nhưng Nghĩa rất tò mò tại sao Đức lại biết chuyện của Nghĩa và Trí.
“à mà sẵn đây cũng hỏi luôn… sao anh biết được tôi với thằng chả có vấn đề zậy…” – nghĩ là hỏi, nên Nghĩa không ngần ngại hỏi cho rõ Đức, còn phải biết đang suy nghĩ gì để mà còn biết cách giải quyết “con mồi” đang nằm ngủ kia
“hôm đó khi nhìn thấy ổng chăm chú nhìn cậu thì tôi đã sinh nghi… ánh mắt lúc đó không giống như là gặp người quen, nó trừng trừng sắc lạnh rồi còn khảy cười một cái, lại thêm việc một tay ổng cầm chặc lang can, tay kia thì câm cú thật chặc đến nổi hiện rõ gân xanh luôn thì tui đã biết ổng đối việc gặp cậu có gì đó không ổn…” – Đức từ tốn trả lời,
“nhưng nhiêu đó cũng đâu đủ để chứng minh ổng là gay hay dẫn đến việc đoán được ổng muốn hại đời tôi” – Nghĩa tiếp tục hỏi nó háo hức muốn biết suy nghĩ của Đức, với nó chàng trai này cứ như biết hết mọi suy nghỉ của bất cứ người nào nếu như cậu ta muốn biết.
Đức nghe câu hỏi vừa nhìn Nghĩa vừa cười nụ cười có chút chế nhạo – “tôi là gay, cậu cũng là gay mà khổng lẽ cậu không có chút cảm nhận nào là ổng cũng là gay sao…” – Nghĩa sững lại cậu thầm nghỉ bộ gay thì sẽ cảm nhận được gay khác sao.
“hhihi… giỡn thôi… diễn nhiên không phải cứ gay là sẽ cảm nhận được gay đâu… tại ổng lộ ra vài bằng chứng trong buổi học đầu nên căn bản đoán được…” – Đức “trấn an” Nghãi khi thấy nó ngơ ra vì câu nói của mình.
“lộ” – Nghĩa nhìn Đức với ánh mắt dò xét, mỗi câu nói của Đức đều rất điềm đạm, nó khác với ấn tượng của Nghĩa có chút nổi loạn bất cần khi dám tấn công và uy hiếp thầy giáo,có chút phóng đãng khi thích bú cặc và mút cặc đến điệu nghệ…, nhưng bên cạnh đó cũng là một người rất khó đoán có thể Đức sẽ bộc lộ bản năng trong một vài thời điểm nhưng nó luôn đi kèm với lý trí và ý thức, nó làm cho Nghĩa muốn chinh phục cậu, muốn cậu quy phục dưới chân nó vậy nên càng biết nhiều về cách Đức cảm nhận một người nó sẽ càng có cơ hội để “hốt” được cậu.
“điều đó đâu có quan trọng… giờ có giải thích cậu cũng đâu hiểu nên thôi đi… há…?” – Đức trả lời trớt quớt, cậu không hiểu ý đồ của Nghĩa nhưng từ vụ lần trước cậu luôn biết với thằng nhóc này luôn phải có ý thức tự vệ nếu không sẽ bị nó cho vô tròng, cũng như tình huống này thay vì chạy trốn nó lại thủ sẵn thuốc mê để chơi lại Trí thì đủ thấy nó ghê gớm đến mức nào.
“ok không sao… nhưng cái này thì tôi rất muốn biết nè… sao anh biết là thằng chả đang cố kiếm tôi… và còn nhắn tin kịp để tôi không bị chuốc thuốc mê…” – Nghĩa nhắm không khai thác được gì liền lách qua chuyện của mình.
“chỉ là ngày hôm sau tôi vô tình thấy ổng ngồi ở căn tin dù là hôm đó không có tiết học… nên tôi đoán là ổng đang tìm cậu” – Đức trả lời
“nhưng làm sao ổng biết tui sẽ xuống căn tin đó chứ, ở trường mình hai ba cái căn tin lận mà…” – Nghĩa hỏi tiếp
“dù không biết lịch học của cậu cũng không biết cậu có đến căn tin hay không nhưng ổng đoán được cậu có lịch học khu giảng đường này… nên chỉ cần chờ sẵn thì nhất định cậu sẽ xuất hiện thế thôi” – Đức thản nhiên trả lời
“ờ” – Nghĩa gật gù. – “zậy còn anh không lẽ tình cờ đến mức hôm nay anh có mặt ở căn tin còn tình cờ hơn là đúng thời điểm ổng định hại tôi…” – Nghĩa lại tiếp tục thắc mắc,
“đâu có tôi theo dỏi anh ta mấy ngày nay rồi” – Đức trả lời ngọt sớt trước cái trố mắt ngạc nhiên của Đức, - “có gì đâu tại tôi hiếu kì thôi… thấy ổng bỏ nhiều công sức và thơi gian như vậy để tìm cậu nên tôi thật sự muốn xem những hành động và tâm lý của ổng như thế nào thôi… may là mọi việc đều diễn ra nhanh chứ kéo dài tầm ba hay bốn tuần chắc tôi cũng để mặt cho cậu bị xử…” – Đức vừa nói vừa nhìn Nghĩa, cậu khẻ cười ẩn ý.
“Nhưng…” – Nghĩa định hỏi tiếp thì Đức đưa hai tay hình chữ X để nói rằng đừng hỏi nữa, Nghĩa hiểu ý nên dừng lại, trong đầu nó bắt đầu từ bỏ ý định với Đức, chỉ vài câu hỏi cũng thấy được Đức không phải đồ dể xơi, cậu ta không tự hiến thân thì còn lâu mới sớ đến được…
“giờ thì đi thôi…” – Đức đề nghị ngay khi thấy Nghĩa khựng lại và không hỏi nữa
“đi” – Nghĩa lại ngạc nhiên với đề nghị này của Đức
“ừm” – Đức bình thản đáp,
“còn anh ta” – Nghĩa hỏi, nó đang tiếc nuối miếng mồi trước mặt, lần trước đã hụt rồi đến lần này không lẽ phải từ bỏ nữa
“để ổng nằm đó đi… khi tỉnh dậy ổng cũng tự nhận thức được là cậu đã biết về ổng rồi… ổng sẽ không dám làm bậy đâu… còn cậu từ nay cẩn thận một chút đừng nhận bất kì món quàn hay đổi cái gì từ người khác… bạn bè cũng không… đặc biệt là đồ ăn đồ uống ấy… tôi giúp caauk lần này sẽ không giúp nữa đâu tự lo liệu đi” – Đức nói cậu biết Nghĩa đang muốn gì, nó khôn lõi cậu cũng không ngu đâu….
“nhưng anh không nghĩ là nên dạy cho ổng một bài học sao… với những gì ổng đã định làm với tôi…” – Nghĩa nói và giả vờ ấm ức, thật ra thì nó đang nói dối thôi, khi nhận ra TRí có vấn đề Đức đã nhắn tin cảnh báo và Nghĩa đã bịa ra một câu chuyện mà ở đó nó suýt là nạn nhân bị Trí đánh thuốc mê quay clip, để Đức tin nó còn gửi một đoạn clip mà nó copy được trong máy của Trí nội dung là màn làm tình giữa Trí với một “khách hàng” đang ngủ…
“hay là tôi tạt nược cho ông dạy rồi ba mặt một lời… ô kê không…” – Đức đưa ra lời đề nghị mà biết chắc Nghĩa sẽ từ chối, cậu biết Nghĩa đang nói dối, đoạn clip là thật nhưng câu chuyện Nghĩa bị lừa thì nghe vô lý vô cùng chỉ là cậu không muốn vạch mặt nó. Quả nhiên Nghĩa từ chối ý kiến đó của Đức, nó suy nghĩ hồi lâu rồi đồng ý là để Trí nằm đó.
Nghĩa đành ngậm ngùi đồng ý, vì dù sao giờ nó có muốn gì Đức cũng sẽ ngăn lại, bể chuyện có khi nó lại thêm một kẻ thù mà nó không cậu ta là kẻ thù của nó chút nào. Vậy là cả hai cùng nhau ra về bỏ mặc Trí nằm lăn ra đó…