Báo link hỏng tại đây. Link
Bài đăng

Những Chàng Trai Cao Lớn - Ngoại Truyện 1 (2.1)

Những Ngày Đầu Tiên

 ...

Ngày chủ nhật buồn, hôm nay Đức hơi ể ỏi nên xin nghỉ không đến quán cà phê nơi cậu xin làm việc bán thời gian, nằm trên giường trong kí túc xá Đức cảm thấy buồn chán, điên thoại nhận được tin nhắn, mở lên là số lạ mở vào – “là thay Phat ne. mz doi so, bjo rah ko?”

“dạ rãnh có gì không thầy” – Đức nhắn lại, đối với Đức tình dục và cuộc sống là tách biệt trong cuộc sống cậu vẫn giữ thái độ kính trọng với thầy Phát

“ah thay nho em, neu dc em den nha nghi LA gan trung tam của minh, thay doi” – tin nhắn trả lời của thầy Phát

“ok 30 phút nữa em tới” – nhắn xong Đức thay quần áo rồi chạy ra ngay nhà nghỉ LA, đang bức rứt chán nản nên có chỗ để xả cậu mừng như đi thi trúng tủ.

Đến trước nhà nghỉ không thấy ai cậu nhắn tin hỏi – “thầy đến chưa?”

“zo nz vz ba chu phg 3A co ng doj là đc chj, thay dan trc rau” – tin nhắn trả lời ngay sau đó

Đức vào và nói với bà chủ, bà dẫn lên tận phòng, rồi đi xuống, trước lúc đi bà còn nhìn cậu khẽ cười làm Đức ngượn đỏ mặt, tiếp đó cậu mở cửa bước vào thì thấy Nam đang ngồi đợi, Nam quay người lại cười gật đầu chào Đức

“ngồi chơi chờ chút thầy bận chút chuyện nên đến trễ” – Nam vừa nói vừa cười nó vui ra mặt

“sao cậu lại….” – Đức hơi e ngại

“thầy kể cho tui biết rồi, nên tui đề nghị với thầy rủ cậu chơi 3 cho nó mới lạ, cậu không ngại chứ?” – Nam thẳng thắn nói hết ra, nó không cho Đức cơ hội nói hết câu

“lại đây ngồi uống chút nước đi trời nực kinh, mà cái phòng như cặc ấy có mỗi cái quạt, thông cảm nha” – Nam chủ động mời nước, chủ động như thể cậu là chủ nhà nhưng dù cố tỏ ra lịch sự thì cũng buột miệng nói tục, Đức nghe vậy chỉ biết cười trừ chứ không thể làm gì hơn

“uống nước đi” – Nam thúc dục

“ờ… ờ chờ chút để tui gọi điện hỏi thầy đã” – Đức hơi ngại cậu mở máy gọi đến số điện thoại vừa nhắn cho cậu, bên kia đổ chuông nhưng không bắt máy; lúc này máy của Nam cũng reo lên, nó hơi giật mình lấy điện thoại đi ra ngoài ban công, nhìn vào màn hình nó có chút khó chịu được một hồi thì chuông ngừng reo nó lại vào bước vào trong lúc này Đức đã rót sẵn ly nước, còn ly của cậu thì đã được uống cạn.

“cậu cũng uống đi hồi nãy thấy cậu cứ nhăn nhó nhìn điện thoại chắc có chuyện gì bực mình lắm, uống cho bớt nóng, không chút nửa chơi mất vui” – Đức mời Nam uống nước

Nam cầm ly nước uống một mạch, nó khẽ cười, nụ cười khoái chí đầy ẩn ý, cứ như đã đạt được điều gì đó.

“tôi vẫn không hiểu là thầy nói với cậu về khi nào zậy? thầy đã nói những gì?” – Đức bắt chuyện cậu cũng muốn biết thầy Phát đã nói những gì với Nam.

“ah… thì là chuyện đó đó” – Nam tỏ ra bối rối với câu hỏi của Đức

“là sao?” – Đức có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy thái độ của Nam, bình thường cậu ta rất thô kệch cọc lóc nhưng có cái gì đó mạnh mẽ thậm chí lúc làm tình Nam còn có chút ít kỉ có chút bạo, vậy mà hiện tại khi được hỏi về chuyện của Đức và Phát cậu ta lại tỏ vẻ ái ngại

“có gì đâu… thì khi làm tình Phát đã nhắc tới cậu nên tui biết… mà thôi đừng hỏi nữa… có con cặc gì để nói đâu biết zậy là được rồi” – Nam tỏ vẻ khó chịu, nó bắt đầu xổ tục

Đức trố mắt nhìn Nam, nó nhắc đến tên thầy như thể bạn có không có chút danh xưng nào đã vậy còn giở giọng mất dạy. Đức chỉ còn biết lắc đầu cười trừ, không biết Nam đụ đéo như thế nào nhưng Đức thật sự không ưa nổi cách nói chuyện của thằng này

Cả hai không nói gì thêm, ngồi đó chờ Phát tới, khoảng được 10 phút không khí trong căn phòng có chút nặng nề vì Phát vẫn chưa xuất hiện.

“má nó làm cái chó gì mà lâu zậy nói là 15 phút mà nãy giờ chưa thấy gì hết” – Nam vừa rút điện thoại ra coi nhìn vào màn hình, vừa chửi có lẽ nó đang xem điện thoại, chờ lâu không tránh khỏi mệt mỏi nó lấy tay che miệng ngáp dài

“có lẽ thầy có chuyện gì đó để tui gọi số củ thử, nếu không được thì trả phòng rồi về” – Đức cũng mất kiên nhẫn khi phải ở cạnh Nam

“ấy ấy, chờ đã, đã tới đây rồi trả tiền rồi giờ đi là mất mẹ tiền đó” – Nam ra sức ngăn Đức

“có gì đâu tiền thầy chứ có phải…ơ…ơ…ớ… sao buồn ngủ zậy ta” – Đức vừa nói vừa ngáp dài, cậu lờ mờ nhắm mắt lại. ngồi xuống ghế, tay thì dụi mắt miệng thì ngáp

“không được rồi tôi mệt quá chộp mắt một xíu đã, thầy tới thì kêu tụi zậy nha” – Đức lảo đảo bước tới giường rồi nằm lăn ra ngủ.

“phải cậu ngủ đi khi cậu dậy tui sẽ có bất ngờ cho cậu” – Nam khẽ nói, nó nhếch môi cười, rồi nhẹ nhàng tiến tới giường, lấy tay vuốt nhẹ lên bờ ngực săn chắc ẩn sau lớp áo sơ mi trắng…

“mày là của tao”





← Chương trước | Chương sau →