...
-Phòng gym-
Đức và Khoa, cả hai đang tập luyện với xe đạp tập thể thao, mô hôi mồ kê nhãi nhụa,
“dạo này Đức bận lắm à? Không thấy tới nhà Khoa gì hết?” – Khoa nói giọng có chút dỗi hờn
“dạ thầy dạo này em đang ôn thi cuối kì mà?” – Đức vừa đạp xe, vừa thở hổn hểnh vừa trả lời, cậu như không nhận ra được ý tứ của Khoa
“thầy… thầy… thầy…” – Khoa gằng giọng mà vẫn cái cái chất nhõng nhẻo trong đó, Đức nghe vậy là hiểu ý ngay, cậu tậm dừng đạp xe, quay qua nhíu mày nhìn anh thầy giáo nam tính của mình tỏ vẻ hờn dỗi mà thích thú
“được rồi Đức xin lỗi mà tại quen miệng rồi… còn chuyện kia Đức sẽ cố gắng đến thăm nhà Khoa nhiều hơn chịu không?” – Đức nhẹ nhàng nói, cậu vẫn thái độ ôn tồn ấm áp làm Khoa muốn chỉ muốn làm nũng để cậu dỗ mãi thôi.
“mà dạo này bí lắm hả? vậy sao không đi kiếm người xả đi” – Đức đưa ra lời đề nghị, ánh mắt anh hiện lên vẻ trêu chọc,
“ai đâu?” – Khoa hỏi hai mắt bâng quơ nhìn xung quanh, biểu cảm dỗi hờn hiện rõ trên mặt, làm cho Đức không nhịn được cười, cậu không nghĩ người từng được biệt danh là tay sát gái khoa thể thao lại có những biểu hiện đáng yêu quá mức cho phép vậy
“thì Nam nè” – Đức nói, Khoa lắc đầu cũng đúng dạo này nó cũng bận như cậu
“vậy Nghĩa thì sao?” – Đức nhắc tới Nghĩa, Khoa lập tực khựng, một thoáng suy nghĩ anh cười
“cũng không tệ?” – Khoa vô thức trả lời có lexanh đang đắm chìm trong kí ức buổi chiều hôm trước
“ủa hết ghét nó rồi à? Hôm bữa muốn thồn cho nó mấy cú lận mà? Sao đổi ý nhanh zậy” – Đức vừa cười gian manh vừa thăm dò thái độ của Khoa
“thì tính ra mọi chuyện cũng do Khoa mà ra, với lại chuyện qua thì cho qua Đức nói vậy rồi còn gì? Với lại cậu ấy cũng tốt mà đã giữ lời xóa mấy cái clip còn gì” – Khoa lập tức lên tiếng “bênh vực” Nghĩa
“wow, người ta nói con cu làm mù con mắt méo có sai, được người ta đụ thêm phát nữa là không có mày tao tôi tớ gì sất, chỉ có anh anh em em thôi” – Đức nói, cậu nói làm Khoa bất ngờ không lẻ cậu biết chuyện hôm bữa, anh tròn mắt nhìn Đức, nửa ngượn nửa giận, ngượn vì chuyện anh ngủ với trai bị Đức phát hiện nhưng giận vì Đức biết anh ngủ với người ngoài mà vẫn dửng dưng, mà cũng đúng anh với Đức ngoài trừ vài lần làm tình thì có gì đâu chứ, tuy nhiên thấy “kẻ thù” “tấn công” anh mà không làm gì thế mà mạnh miệng nói bảo vệ anh khỏi mấy Nghĩa
“không cần ngạc nhiên chiều hôm đó Đức đi mua đồ về ktx thấy Nghĩa đi vào khu phức hợp thể thao của trường, mà Đức nhớ không lầm thì chiều nào Khoa cũng tập bơi ở đó mà” – Đức vẫn cố tỏ ra thông minh, cậu không biết Khoa đang cảm thấy khó chịu đến mức nào
“ờ” – Khoa lạnh lùng đáp
“thầy giận em sao” – Đức bắt kịp được cảm xúc lúc này của Khoa, cũng không có gì lạ cậu ấy rất giỏi quan sát những biểu hiện nhỏ nhặt của người khác
“không có” – Khoa vẫn thái độ lạnh lùng đó,
“giận em vì đã biết Nghĩa tìm thầy mà không làm gì hết đúng chứ?” – Đức đoán trúng phốc, Khoa thật sự nể nang cái sự nhạy bén đến đáng sợ này của Đức. và diễn nhiên đạp lại cho câu hổi đó là sự im lặng như thầm thừa nhận
“thật ra không phải không để tâm chỉ là em với cậu ta đã giải quyết xong rồi, còn thầy với cậu ta như thế nào em không thể xen vào, với lại cậu ta chủ động tìm thầy giải quyết vấn đề, em ở đó cũng không nói được gì chỉ khiến hai người khó nói chuyện hơn thôi” – Đức giải thích
“ờ” – Khoa nghe cảm thấy cũng đúng, nhưng vẫn tỏ ra mặt lạnh để giữ lại chút sĩ diện cho bản thân
“thầy có suy nghĩ riêng nếu em ở đó ý kiến này nọ vậy thì thầy nghĩ xem em lúc đó có tôn trọng thầy không?” – Đức nhìn Khoa, ánh mắt rất thật, cậu không muốn người thầy của mình buồn phiền những chuyện khong đâu nên cố gắng giải thích cho anh hiểu
“ờ… ờ… Khoa hiểu rồi” – Khoa vừa nói vừa cười với Đức, cậu thấy vậy thở phào nhẹ nhõm
“đau tim quá” – Đức cúi gầm mặt xuống thở dài
“sao lại đau” – Khoa lo lắng
“thì thầy cứ quen thử mấy người hay dỗi hờn đi thầy sẻ biết liền à” – Đức móc lại một câu làm Khoa sượng cả mặt, chỉ biết nhìn Đức mà cười trừ
“ờ giỏi… móc há…” – Khoa lườm nhẹ giọng nói nửa giận nửa đùa
“mà nè thầy thầy em em gì ở đây, nảy giờ không nói là cứ thầy em suốt nha” – Khoa đến giờ vẫn bắt chẹt chuyện xưng hô của hai người, Đức nghe đến đây mà chỉ biết cười trừ, cậu thật sự chịu thua với anh
“Đức biết rồi, xin lỗi… được chưa? Ô kê?” – Khoa nghe Đức nói xong thì gật gù
“còn hôm đó… hai người… à há… à há…” – Đức tiếp tục tò mò về chuyện của Khoa và Nghĩa
“thì cũng được…” – “hửm … cũng được?” – “chịch cũng được” – “ô hô”
“nhưng mà Khoa không hiểu sao cậu ta lại tìm Khoa, mọi chuyện cũng đã gần cả tháng rồi, em cũng đâu có động thái gì sao cậu ấy lại tìm em chứ?” – Khoa đổi luôn cách xưng hô
“thôi thôi cho Đức xin em iếc gì ở đây, một xưng tên không là thầy trò mà xưng ô kê” – Đức lập tức chỉnh lại, với nó làm tình với làm bạn rất khác dù sao hai người vẫn là thầy trò trong mối quan hệ xã hội thông thường đi quá xa được
“ô kê” – Khoa khá hụt hẩng trước thái độ của Đức, nhưng anh cũng không lạ gì, cậu trước giwof là vậy rồi
“còn chuyện Nghĩa gặp Khoa chắc là do lần trước” – Đức tiếp tục chuyện của Nghĩa, Khoa rất tò mò anh chăm chú lắng nghe
“không phải vụ cá cược chỉ là gần đây em… à quên nhầm… Đức với cậu ta có chút mâu thuẩn, Đức nghĩ cậu ta sợ Đức sẽ làm hại cậu ấy nên mới tiếp cận Khoa thông qua Khoa để cải thiện mối quan hệ với Đức… kiểu kiểu vậy” – Đức nói
“à ra là vậy” – Khoa gật gù anh đã phần nào hiểu được
“mà chuyện đó có gì quan trọng đâu, quan trọng là ai kia đã có thêm lựa chọn mới cho cái ấy của mình? Đúng không?” – Đức vừa nói vừa cười khảy kiểu khích đểu, Khoa biết Đức lại đang móc anh, nhưng không sao, dù gì cậu ấy nói cũng đúng
“Lựa chọn gì mới?” – Nam lù lù xuất hiện phía sau làm cả hai thoáng giật mình, nó leo lên cái xe đạp ngay bên cạnh Đức, nhìn chằm chằm như muốn có được câu trả lời.
“à chuyện là tao với thầy định đánh lẻ, thầy hỏi sao không rủ mày cho vui, tao nói mày có nhiều lựa chọn lắm cũ có mới có nên không cần đâu” – Đức lập tức lươn lẹo, nhưng sao cậu lại bịa ra chuyện vớ vẩn như vậy được chứ, Khoa ngồi nghe mà đơ hết cả người
“ờ thích thì đánh lẻ đi” – Nam nói, giọng điệu đúng kiểu khó chịu ra mặt
“gì zậy bây, hôm nay tao với thầy, bữa sau tao với mày, sau nữa mày với thầy, đánh lẻ vậy cho nó vui, đúng không” – Đức vừa nói vừa quàng vai bá cộ thằng bạn thân, nhưng ngay lập tức Nam hất tay cậu ra, cái điệu bộ lạnh lùng hờn dỗi này đúng như kiểu lúc nãy của Khoa. Đức nhìn nó rồi bật cười khúc khích,
“giỡn thôi đại ca, chỉ là cuộc thi đại hội thể thao đã có danh sách thêm hai đứa mình, thầy nói tụi mình là lính mới còn lại cũ hết, tao nói mới thì có lựa chọn mới.. đó zậy đó… được chưa?” – Đức lại lập tức cua sang một câu chuyện khác mà lần này đúng thật, nhưng cậu và Khoa đã nói chuyện này từ trước rồi. Khoa phải công nhận mức độ phản xạ của Đức đáng sợ thiệt, suýt nữa bị nghe thấy chuyện cá cược mà cậu có thể còn nghĩ ra một câu chuyện để chọc thằng bạn của mình rồi dẫn dắt nó đến một lời nói dối khác nữa.
“ừm thì tao sao cũng được thi đấu mà, chọn sao chọn à?” – Nam quay quắt 180 độ, sắc mặt nó tươi tỉnh hẳn, nó không giỏi giấu cảm xúc cho lắm mà với một người như Đức có giấu cũng sẽ bị cậu ấy nhanh chóng bắt bài thôi
“mà tao thấy lạ ha… tao để cho mày tự do kiếm bạn tình mà” – nó nhìn Nam nói rồi quay lại nhìn Khoa – “thầy cũng zậy mà đúng không?” cả hai đều im lặng họ chỉ biết gật đầu với câu nói đó
“vậy sao thằng này mới nói là đánh lẻ thì bị cho ra rìa cứ như đang phạm phải tội ác gì kinh lắm ấy… gì kì zậy… sai lắm sai lắm à nha” – Đức nhấn giọng, đưa đẩy lời nói, nghe vừa có ý trách móc vừa có ý khiêu khích, cà khịa
Nam và Khoa nghe là hiểu, Đức nói rõ ràng quá mà, họ lướt nhìn nhau rồi trừng trừng nhìn Đức, ánh mắt kiểu “mày thử làm bậy thì chết với tao”,
“gì nhìn gì thấy ghê zậy hai đại ca” – Đức biết là hai người họ tức tối lắm mà không dám làm gì, cậu tiếp túc tỏ vẻ nhây nhây nửa đùa nửa thật với hai người
“tao có nói gì đâu, đụ má…tao tức không phải vì ai đó đánh lẻ tìm của lạ mà tao tức là vì ai đó cứ đem chuyện đó ra khích đểu ô kê” – Nam thẳng thắn nói, nó thừa biết Đức chỉ kiếm chuyện chọc ghẹo nó thôi, chứ tính thằng bạn mình thế nào không lẻ nó không hiểu. Đức hơi quê vì câu nói của Nam, cậu gãi đầu cười trừ chữa ngượn, Khoa thì giơ biểu tượng like như đồng ý với Nam, càng làm Đức quê hơn, cậu cúi gầm mặt xuống, mặt hơi ửng đổ vì xấu hổ
“Dạ chào các anh ạ” – một tiếng nói hướng về phía ba người, cả ba nhìn theo hướng giọng nói và nhận ra một anh chàng đúng chuẩn body fitness, dáng người cao lớn mạnh mẽ, kết hợp với gương mặt góc cạnh, nam tính, đẹp không tì vết đúng chuẩn cực phẩm phòng gym
“gì đây?” – Nam hỏi với giọng điệu khó chịu, ánh mắt cậu nhìn cũng lộ rõ sự không thích với anh chàng này
“cái thằng này” – Đức cự lại Nam khi thấy điều đó
“à có chuyện gì vậy anh, bạn em nó hơi cộc tính anh thông cảm” – Đức quay qua hỏi chuyện anh chàng, sau đó anh chàng nói về vài gói dịch vụ của phòng gym, thì ra là PT đến để giới thiệu các gói dịch vụ vip.
“các anh cảm thấy sao ạ, có thích gói dịch vụ nào không ạ?” – anh chàng PT từ tốn hỏi với nụ cười thiện cảm sau khi giới thiệu các dich vụ mới cho ba người họ
“đéo thích” – Nam trả lời dứt khoát, câu nói của nó không chỉ làm anh PT sửng người mà cả Khoa và Đức cũng sốc vì mức độ phủ của nó
“mày bị sao zậy, nói chuyện kiểu gì kì vậy” – Đức trừng mắt nhìn Nam, đáp lại chỉ là cái quay mặt lơ đi của Nam giả vờ như không có chuyện gì xảy ra
“dạ em xin lỗi, hiện tại thì vầy là đủ rồi ạ, khi nào cần em sẽ tới đăng kí thêm ạ, xin lỗi anh bạn em nó uống nhầm thuốc mọi khi nó không như vậy đâu, anh bỏ qua cho” – Đức từ tốn trả lời không quên thay mặt thằng bạn mình xin lỗi,
“không có gì đâu ạ, vậy em đi trước mấy anh tập vui vẻ ạ” – nói xong anh chàng PT bỏ đi.
“vụ gì đây tự nhiên mày giở giọng mất dạy với người ta là sao?” – Đức bắt đầu hỏi khi thấy anh chàng PT đi khuất tầm mắt
“thôi có gì đâu chắc Nam không thích anh ta thôi, mà chỗ này được đó chứ, mấy chỗ khác PT không có chủ động thân thiện với khách vậy đâu?” – Khoa bắt đầu thấy thích vì sự chu đáo cảu phong gym này
“một con cá đã cắn câu” – Đức vừa cười vừa nói hàm ý chắc là hướng tới Khoa rồi, anh diễn nhiên dùng ánh mắt không hiểu nhìn cậu
“thử hỏi giới thiệu sản phẩm mà không có hình mẫu đi kèm sao thuyết phục chứ, hơn nữa thay vì phải phát tờ rơi thì việc tận dụng triệt để sức lao động và thời gian lao động của mấy anh PT sẽ tiết kiệm khoảng lớn lắm đó” – Đức ngay lập tức trả lời thắc mắc của Khoa
“đụ mẹ… tào lao” – Nam nói một câu chặn họng Đức, đến lúc này thì cậu không thể nhịn được nữa
“mày bị sao zậy?” – Đức bực mình hỏi
“đụ mẹ tao nó thằng đó cố tình tiếp cận mày đó, đụ má nó mỗi lần mày vào đây tập là y như rằng nó đéo rời mắt khỏi mày, mà tao nói nứng đụ thèm trai cũng có chút sĩ diện có lần tao thấy nó lén chụp hình mày rồi vô nhà vệ sinh vừa nhìn vừa sục cặc, chưa đâu… đụ má… mấy lần tao thấy thằng chó đó với mấy thằng khác nữa thường đứng một góc nhìn mày tập rồi rờ cặc rờ chim cười cười nói nói, biến thái khiếp” – Nam nói một mạch những khó chịu trong lòng nó, lúc này Khoa với Đức mới ngã ngữa về mọi chuyện, họ còn ớn lạnh cả người
“sao tao không nhận ra ta” – Đức tự thắc mắc,
“đụ mẹ thấy trai đẹp là nứng cặc để ý cái lồn tụi nó chứ để ý mẹ gì đến tụi nó” – Nam nói, lần này thái độ của nó không còn gay gắt mà kiểu như đang đá xéo Đức hơn, Đức cứng họng không biết nói gì, thằng bạn thân nó còn nghĩ như vậy thì người khác còn nói gì nữa, Khoa nghe vậy bật cười như hùa theo cậu nói của Nam
“đụ mẹ thằng top nào thấy trai đẹp mông to mà đéo nứng cặc mày nói tao nghe, mày hồi trước cũng zậy chứ nói ai” – Đức sau một hồi im tiếng thì đáp trả
“kệ tao” – Nam hất cằm nói
“nghe thì thấy hơi ớn ớn nhưng mấy đứa dâm đứa nào không vậy, mày cứ làm quá” – Đức sau cú sốc ban đầu, cậu liền quay lại trạng thái dửng dưng
“Đức nói đúng đó chứ” – Khoa tỏ vẻ đồng tình
“chứ sao” – Đức khoái chí khi có người cùng suy nghĩ với cậu
“bữa nào nó chuốc trước hiếp sau là biết liền đó mà” – Khoa bồi thêm một câu giọng nói đưa đây ẩn chút châm biếm như tạt gáo nước lạnh vào mặt Đức, Nam thấy hả dạ gì đâu, nó với Khoa đập tay cái thể hiện sự đồng lòng của hai người.
“hai người làm quá” – Đức vẫn cố chấp với ý kiến của mình
“đụ mẹ muốn đụ cứ nói thẳng, ba kiểu nửa mùa nửa cạn, đực đực cái cái tao gai” – Nam hùng gổ nói
“mày nói hay quá, dạ em chào anh, em là PT của phòng gym này em nứng quá anh em mình chịch nha anh… thằng nào mà nói zậy với khách là chắc thằng đó nó ngứa mình muốn ăn đòn” – Đức nói với thái độ bất mãn, cậu như đang cố gắng nói cho Nam hiểu rằng người ta đôi lúc vì công việc mà chỉ có thể tự sướng,
“điên à… ý tao là nếu thích quá thì đưa đẩy bắt chuyện được thì chịch không được thì tịt có gì đâu đúng không? Chứ nhìn lén thì được cái mẹ gì? Rồi còn ba vụ kia nữa đụ má nhìn nó biến thái vãi lồn” – Nam đáp lại
“thì lúc nãy nó mới bắt chuyện đó? Mày cũng không chịu? Gì zậy bây? Thôi dẹp… dẹp… đi về…” – Đức bất mãn, cậu thật sự không hiểu nỗi Nam, cậu rời khỏi máy tập đi một mạch tới phòng thay đồ.
Vậy là Nam phải chạy theo xin lỗi, dù nó chẳng biết sao Đức lại giận nó, Khoa cũng về theo, anh vừa được xem màn “tấu hài” của hai cậu sinh viên, vừa vui vừa rối não chẳng đâu vào đâu, anh chỉ biết lắc đầu ngán ngẫm, có điều anh nhận ra một điều thú vị Đức đôi lúc cũng không được tinh tế cho lắm, vì anh đôi khi cũng thoáng nhìn thấy cậu PT cứ hướng mắt về Đức, đặc biệt cậu ta thường kiếm cớ vào phòng thay đồ mỗi khi Đức tắm xong và đi vào phòng thay đồ. Ngay lúc này anh cũng thoáng bắt gặp ánh mắt đang hướng về Đức và Nam của chàng PT kia.